Cậu nhân viên trẻ bị chị đồng nghiệp cướp đi lần đầu. Đột nhiên, từ khóe mắt, tôi nhìn thấy một đôi mắt đang nhìn tôi qua khe hở trên giường. Đột nhiên tôi quay lại và nhìn vào cửa: Không có gì. Tôi mỉm cười và nghĩ có lẽ tối qua mình mệt quá nên bị cảnh tượng này làm cho hoa mắt. Nhớ lại cảnh tượng tối qua, tôi lại không khỏi ướt sũng. Tôi sợ nóng hơn nên thường mặc váy ngắn, áo cổ rộng ở nhà khi không ra ngoài. Đó là lý do tại sao hôm nay tôi vẫn mặc quần áo như vậy. Sau khi thay quần áo thì đã gần 12 giờ. Tôi không quan tâm nhưng tôi không thể để bố chồng đói được. Tôi mở cửa và bước vào phòng khách. Tôi thấy bố chồng đang xem TV trong phòng khách nên bước tới hỏi: Bố ơi, trưa nay bố muốn ăn gì? Tôi sẽ nấu nó cho cậu. Bố chồng hôm nay có vẻ hơi mất tự nhiên, nhìn tôi. Anh lảng tránh nói: Chúng ta ăn mì lạnh đi! Anh ấy nói, Ồ! Tôi nghi ngờ nhìn bố chồng rồi đi vào bếp làm việc. Một lúc sau, bố chồng tôi đến và nói: Được rồi, hôm nay bố dạy con cách làm mì mè lạnh nhé? Tôi nói: Được rồi! Sau này tôi có thể nấu món này cho chồng tôi. Ông bố vợ mỉm cười nói: Con trai tôi thật may mắn. Tôi đã cưới được một người phụ nữ tốt và biết yêu. Tôi tự nghĩ: Tất nhiên là mình nên làm điều này cho chồng mình. Chồng tôi đang ép buộc tôi. Tôi rất hạnh phúc mỗi lần. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng tôi nhớ lại cảnh tôi làm tình với chồng hôm qua.

Cậu nhân viên trẻ bị chị đồng nghiệp cướp đi lần đầu

Cậu nhân viên trẻ bị chị đồng nghiệp cướp đi lần đầu